.
Lạc bước thơ
Em môt mình đứng trước biển chiều nay
Nghe sóng đổ gọi ngàn lời thương nhớ
Con sóng nào về bên anh nơi đó
Cho gửi đôi lời thầm thì nhé - khẽ thôi…
Xin đừng đánh thức vầng trăng chiều đang trôi
Xanh xao lắm như ta xa ngàn dặm
Chút ảo vọng mong manh hoài trông ngóng
Đêm từng đêm khao khát thầm thì
Xin đừng trách sao lạc bước mùa đi
Vẫn đang xuân cứ tím hoài lời nhớ
Nhặt chiếc lá ngỡ về thu ngày đó
Trên bờ vai sương thấm lạnh chiều mơ
Xin đừng trách sao lạc bước vào thơ
Để một ngày ngỡ mình trong cổ tích
Thơ cứ dệt lời yêu thương thỏa thích
Ghi dáng người ngồi ánh mắt người trao
Em nhớ anh nhớ lắm… ôi chao!
Ta đã có những vần thơ đẫm lệ
Để một ngày em biến thành bọt bể
Mỗi chiều về vương trên sóng tầu anh
Thu Phong
Những bài thơ họa
Biển gọi
Trước biển chiều em nghe hoang vu quá
Sóng ầm ào tung trắng xóa nhớ nhung
Ngọn gió nồng gờn gợn giữa không trung
Rối tay lược xõa tung bờ cát mịn
Em nhớ lắm nhớ chiều nao bịn rịn
Dấu chân hồng còn in đó bờ vui
Biển vẫn mềm vòng tay cát bùi ngùi
Xin khe khẽ gửi người lời biển gọi
Sonata
Anh có nghe
Anh có nghe sóng nói gì không
Ngàn xa cách đợi chờ ngày gặp gỡ
Biển xôn xao và chân trời rộng mở
Trong hoàng hôn sóng da diết mạn thuyền
Anh có nghe lời mùa xuân bình yên
Mảnh trăng non treo đầu con sóng nhỏ
Mong manh quá... làm em không dám thở
Sợ một lần hờn giận cả giấc mơ
Thu Phong
Thơ lạc vào em
Gió mùa thu từ cõi thơ mờ ảo
Lạc vào nơi sóng vỗ nhịp mùa xuân
Biển tung lên những giọt nhớ trong ngần
Tiếng yêu thương rì rào ươm giấc mộng
Xin cho thơ theo gió thu lồng lộng
Bay về tìm thăm thẳm một chiều xưa
Gặp dáng em mong manh trong làn nắng
Nghe tiếng cười khe khẽ dưới cơn mưa
Xin để thơ anh lạc vào xa vắng
Lạc cùng em một góc biển hoang đường
Một cánh rừng hư vô nhiều lá rụng
Một mảnh buồn vương mấy sợi nhớ thương
Một buổi chiều chợt trôi vào cổ tích
Khúc vu vơ thêu dệt lối cỏ mềm
Mảnh hồn anh đi rồi theo cơn gió
Đừng hững hờ nếu thơ lạc vào em
Hoàng Sa
NIỀM THƯƠNG NỖI NHỚ
Lời thì thầm sóng biển tận xa xôi
Mang đến cho anh niềm thương nỗi nhớ
Của phương đó một người em gái nhỏ
Rót vào hồn bao thánh thót yêu đương
Của ngày nào đôi lứa đã vấn vương
Bóng hình ai dẫu chân trời xa thẳm
Vẫn một màu tím thủy chung đăm đắm
Gửi về nhau những nhung nhớ đầu đời
Một niềm thương chia sẻ ở hai nơi
Cùng gom lại ghép cho tròn tình ý
Trăng đêm nay vẫn sáng ngời em nhỉ !
Sợi tơ vàng óng ánh hạt tin yêu
Gửi về em biển thương lặng sóng triều
Chợt êm ả dòng đời nhiều đau đáu
Nhớ thương em lá vàng thu ẩn náu
Sắc đậm đà mang tất cả tình anh
Lạc bước vào thơ đem nhuộm màu xanh
Để hy vọng có một ngày gặp gỡ
Để tất cả rồi chẳng là trăn trở
Bước đường tình ta mãi mãi sánh đôi...
Quỳnh Hương
Để một ngày em biến thành bọt bể
Mỗi chiều về vương trên sóng tầu anh
----
Rất lãng mạn rất trữ tình
Trong bao la đó chúng mình có nhau...
Chẳng biết ngày xưa chị Thuphong có kỉ niệm gì với biển và người của biển không mà viết về biẻn nghe đậm đà thế.
Tôi là người HP luôn thấy biển nhưng chưa có lần viết về biển thế mới sai lầm và đáng trách thật. Cảm ơn chị Thuphong đã viết bài thơ có biển.
Em gửi chị tấm ảnh đẹp mà em vừa sưu tầm được theo em nó rất thích hợp với bài thơ mới LẠC BƯỚC THƠ của chị phải không chị ?
Chúc chị vui chị nhé!
Em QH
.............
Chị quý mến
Bài thơ nghe thật tha thiết nỗi nhớ gửi đến người...
Em sang thăm chị thương chúc chị những ngày đầu tuần thật vui chị nhé!
Em QH
Chào chị !
Xin đừng đánh thức vầng trăng chiều đang trôi
Xanh xao lắm như ta xa ngàn dặm
Chút ảo vọng mong manh hoài trông ngóng
Đêm từng đêm khao khát thầm thì
Sang thăm nhà chị được đọc bài thơ hay cám ơn chị.
Chúc chị vui!
.
Bài thơ tha thiết quá chị ơi!
Hoài Khánh
*****
Cám ơn Hoài Khánh đã chia sẻ. Bông hồng xanh đẹp quá. Màu hồng xanh này có thật k nhỉ?
Chúc em luôn thành công trong cuộc sống
.
Chị Thu Phong
So lại trải lòng với bài thơ của chị nữa rồi
Không hiểu sao mỗi lần vào đọc các entry của chị là So lại có chút bâng khuâng
Trước biển chiều em nghe hoang vu quá
Sóng ầm ào tung trắng xóa nhớ nhung
Ngọn gió nồng gờn gợn giữa không trung
Rối tay lược xõa tung bờ cát mịn
Em nhớ lắm nhớ chiều nao bịn rịn
Dấu chân hồng còn in đó bờ vui
Biển vẫn mềm vòng tay cát bùi ngùi
Xin khe khẽ gửi người lời biển gọi
Sonata
*****
Cám ơn So. Thật là một sự đồng cảm tuyệt vời. Chị tiếp với em mấy dòng. Chúc em hạnh phúc.
Anh có nghe
Anh có nghe sóng nói gì không
Ngàn xa cách đợi chờ ngày gặp gỡ
Biển xôn xao và chân trời rộng mở
Trong hoàng hôn sóng da diết mạn thuyền
Anh có nghe lời mùa xuân bình yên
Mảnh trăng non treo đầu con sóng nhỏ
Mong manh quá... làm em không dám thở
Sợ một lần hờn giận cả giấc mơ
Thu Phong